“Có một thời gian vợ chồng mình không thể cười với nhau sau những cuộc cãi vã được nữa.”
Nếu để nói đoạn status nào đang được cộng đồng mạng chia sẻ nhiều nhất ngày hôm nay, đó không thể là bài viết nào khác mà chính là “Một ngày ta chán nhau” – một đoạn tâm sự rất sâu sắc của một người vợ mới trải qua sóng gió hôn nhân khi đứng trước ngưỡng cửa ly hôn.
Chỉ mới xuất hiện trên facebook được hơn 24 tiếng đồng hồ, bài viết đã thu hút hơn 22 nghìn lượt yêu thích và 11 nghìn lượt chia sẻ. Rất nhiều cặp vợ chồng đã nhìn thấy mình trong đó, cũng nhiều đôi tình nhân chia sẻ nó với nhau để hiểu hơn về cuộc sống hôn nhân không đầy màu hồng.
Tác giả bài viết – chị Nhữ Thị Thảo cũng đồng thời là chủ nhân của nhiều câu chuyện hài hước có, sâu sắc có về cuộc sống vợ chồng từng khiến nhiều bà mẹ bỉm sữa “phát cuồng” tìm đọc, trong đó có thể kể đến bài viết Chuyện ly hôn khó đỡ của đôi vợ chồng 8x hay Chân dung các bà vợ sau sinh trên bàn nhậu của chồng…


Câu chuyện đang được cộng đồng mạng chia sẻ nhiều nhất ngày hôm nay của chị Thảo:
Có một thời gian vợ chồng mình không thể cười với nhau sau những cuộc cãi vã được nữa. Điều mà trước đây chỉ to tiếng vài phút sau là đã cười nhăn nhở. Đến khoảng ấy lại là sự im lặng, im lặng đến ngột thở. Chẳng ai có thể nói được với nhau lời tử tế. Tránh mặt nhau, ngay cả giấc ngủ cũng không muốn chạm. Chỉ cần nói với nhau một câu cũng đủ gây ra một cuộc khẩu chiến.
Mình nói rất nhiều lần rằng, với mình im lặng là chết. Và lúc ấy thì vợ chồng mình đang chết thật. Cứ thế kéo dài đến cả tháng trời, trong khi bình thường ngay cả khủng hoảng tồi tệ nhất cũng chỉ ngày thứ 3 là vợ chồng lại ôm nhau ngủ. Vậy mà suốt 1 tháng chẳng ai có thể nhìn nhau một cách bình thường. Cảm giác như chỉ muốn biến mất khỏi cuộc đời nhau một cách sạch sẽ nhất.
Và rồi một buổi tối, chồng mình ngồi gõ lạch cạch cả giờ đồng hồ, rồi in ra bản ĐƠN XIN LY HÔN đưa mình .Chồng mình nói:
– Giải thoát cho nhau đi em. Anh sắp không chịu nổi rồi.
Chẳng thế hiểu được lý do vì sao, ngay cả bản thân mình cũng nghĩ đến điều ấy nhưng là đàn bà vẫn còn muốn giữ gia đình tròn vẹn cho con nên cứ sống như vậy đi.
Mình không ngạc nhiên, bình thản cầm bút ký: Tôi đồng ý!
Chồng mình im lặng cầm lá đơn cho vào cặp. Trong lá đơn nói rõ sẽ chia đôi con cho nhau. Mỗi người nuôi một đứa.
Cả đêm hôm ấy, vợ chồng mình không ngủ. Mắt mình ráo hoảnh, chẳng thể nghĩ được gì cho ngày mai. Còn chồng mình – anh ấy bật khóc nấc lên từng tiếng.
Lần đầu tiên mình nhìn thấy những giọt nước mắt chua chát của anh ấy. Dường như cố gắng kìm lại nhưng không được, rồi anh bật dậy lao vào nhà tắm, không nhớ là ở trong ấy bao lâu, chỉ biết lúc trở ra mắt đã đỏ ngầu.
Mình hỏi:
– Sao anh khóc, đây chẳng phải là ý của anh sao. Sao còn đau khổ chứ. Em đồng ý giải thoát theo ý anh, anh còn muốn gì.
Chồng mình nhìn lên ánh mắt vật vã:
– Anh thương con, rồi hai đứa sẽ mỗi đứa một phương,không được ở cạnh nhau nữa. Anh sẽ rất nhớ con
Rồi anh ấy ôm ghì lấy Bột, cố nén tiếng nấc.
Mình đứng bật dậy, cố không để mình khóc theo.
Khi cuộc sống đã đến mức chẳng thể dung hoà được nữa, ra đi là điều cần thiết. Chẳng phải vì ai, chẳng vì ai phản bội ai, chỉ vì chúng ta đã không thể vượt qua những áp lực cuộc sống. Mình cũng đã từng nói với anh ấy: Con người mình buông bỏ hay nắm giữ đều rất quyết liệt. Anh ấy hiểu điều ấy.
Và chồng mình khoá FB, ai tinh ý có thể thấy một thời gian mình viết gì cũng không tag anh ấy vào nữa. Bọn mình ly thân, mỗi đứa một phòng. Mình nhắn cho chồng mình:
– Anh đừng bỏ Facebook, em muốn nhìn thấy con, anh siêng up ảnh con nhé, hàng tuần sẽ cho hai anh em gặp nhau 1 lần. Xin lỗi vì chúng ta đã không thể giữ được tình yêu này.
Lúc này mình khóc .
Ngày hôm sau ấy, chồng mình đi làm nhắn tin về rằng:
– Anh đi làm và đã nộp đơn lên toà án. Họ hẹn 15 ngày nữa gặp nhau trên toà để giải quyết. Thời gian ấy chúng ta tạm thời ly thân, sau đấy anh sẽ thuê nhà giúp cho em và con.
Mình nhắn lại lạnh lùng:
– Không cần đâu, em sẽ đi luôn, em tự lo được.
Hôm ấy trở trời con lại ốm, mình thu xếp đồ rồi nói với mẹ chồng là đưa cháu đi Hà Nội khám bệnh. Chuyện sau này êm xuôi sẽ nói sau. Chồng mình chuyển vào tài khoản riêng của mình, rồi nhắn :
– Anh sẽ gửi thêm sau
– Ok anh, em và con đi bây giờ.
Chồng mình im lặng.
Mọi thứ đã hoàn tất cho một cuộc chia ly. Chẳng cần lý do gì cả, chỉ là không thể ở bên nhau được nữa. Mình gọi taxi, ôm con vào lòng, vô thức, cứ đi đã rồi tính. Nửa đường thì con lên cơn sốt, rồi nôn trớ trong xe, mặt tái đi. Ngoài trời giữa những ngày rét đậm. Mình hối lái xe chạy nhanh về bệnh viện nhi trung ương.
Trời bắt đầu tối thì có mưa, bế con chạy vào viện, mưa và gió táp vào mặt lạnh buốt, cố ôm lấy con mà lòng cay đắng. Tại sao mọi thứ lại trở nên như thế, tình cảm 6 năm qua, những khó khăn đã từng, những yêu thương ngọt ngào đã qua giờ chỉ cần ngoảnh mặt đi là hết sao?
Một mình tay ôm con sốt, tay làm thủ tục. Con khóc, bác sĩ hỏi người nhà đâu, đưa người nhà bế con. Lúc ấy trong đầu nhớ về những ngày hai vợ chồng đưa con đi khám. Đứa bế con đứa chạy lăng xăng lo việc. Con khóc đứa bế đứa dỗ, động viên nhau. Quay sang bên cạnh, mọi người đều đủ bố mẹ bên cạnh con. Mình ứa nước mắt.
Hình như chúng ta đã sai ở đâu đấy. Hình như chúng ta đang làm khổ nhau và con vì cái ích kỷ của bản thân.
Tay xách nách mang, vừa ôm cho con ti vừa chạy, nước mắt lã chã. Cái hình ảnh lúc ấy chắc chẳng thể nào quên. Con bị viêm phế quản, bác sĩ cho thuốc rồi về. Mò vào túi lấy điện thoại, hơn 20 cuộc gọi nhỡ và 5 tin nhắn của chồng mình. Đồng hồ đã gần 10h đêm.
Anh ấy nhắn:
– Em nghe máy đi
– Em và con đang ở đâu
– Anh sai rồi, em cũng sai rồi
– Em về đi
– Em ở đâu, anh đi đón.
Mình không kìm được nữa, khóc nức nở ở hành lang bệnh viện. Gọi lại cho chồng mình:
– Em đang trong viện nhi, con ốm. Khám xong rồi. Giờ em mới cầm điện thoại
– Em bắt xe cho con về nhà luôn nhé, về thấy tủ quần áo của em trống không, chẳng thấy em ngồi ở giường như mọi ngày, anh thấy sợ quá. Anh gọi em mãi mà em không nghe. Anh lại càng lo, cứ nghĩ dại …..
– Về đi, mai anh đi rút lại đơn .
Mình hiểu tâm trạng của chồng mình, có lẽ cũng như mình lúc này.
Mình tắt máy, lòng bớt nặng, sau tất cả, mình cần về. Tình yêu vẫn ở đấy, chỉ là chúng ta mải lo quá nhiều thứ mà trót hết kiên nhẫn cho một mối quan hệ. Cơm áo gạo tiền quên đi mất chúng ta còn tình yêu cần gìn giữ.
Về đến nhà hơn 12h khuya. Cả nhà đã ngủ, còn chồng mình ngồi đấy, đón lấy con rồi bảo:
– Em qua quán ăn bát cháo đi cho ấm (quán cháo ngay sát nhà).
Mình làm theo vì bụng lúc này đã rống tuếch. Xong xuôi vào phòng, đặt con xuống giường, hai vợ chồng nhìn nhau hồi lâu, mình bật khóc, chồng mình ôm lấy mình rồi nói:
– Thôi, không sao đâu. Vợ ngủ đi không mệt rồi. Ổn rồi, ổn rồi …
Sau 1 tháng im lặng là cái ôm ổn rồi của chồng!
Thế đấy, có những quãng thời gian chẳng cần người thứ 3 thì cuộc sống vợ chồng cũng trở nên bế tắc đến mức muốn tống khứ ra khỏi cuộc đời nhau bằng lá đơn Ly Hôn như vậy.
Cuộc hôn nhân nào dù có tốt đẹp đến mấy cũng phải có đến trăm lần người trong cuộc muốn ly hôn, cũng phải đến vài chục lần muốn “giết chết” đối phương. Vì chúng ta ai cũng có khuyết điểm.
Sống chung một nhà là đã lột trần nhau toàn diện từ thể xác đến tính cách, nhiều khi có cảm giác hối hận vô cùng vì lấy nhau. Mình chắc các bạn cũng có cảm giác vậy ở một giai đoạn nào đấy. Thắng được cái khoảng thời gian BỘC LỘ này thì chúng ta sẽ THẤU HIỂU và sẽ là HẠNH PHÚC. Nếu không sẽ vĩnh viễn mất nhau ở tuổi trẻ, đánh mất tất cả những năm tháng đã yêu thương và cần có nhau đến mức nào!
Cái gì trong cuộc đời cũng có giá của nó hết. Giá của cái nắm tay lúc về già là bao nhiêu giông bão của tuổi trẻ. Hi vọng mỗi chúng ta đều nghĩ được khi muốn chấm dứt hãy nghĩ về những lý do khiến chúng ta bắt đầu! Nghĩ về những phút giây hạnh phúc bên nhau! Giờ thì ôm người đàn ông bên cạnh ngủ đi thôi.
Cảm ơn bạn đã đọc hết bài viết khá dài này, nếu thấy ý nghĩa hãy chia sẻ cho mọi người cùng đọc nhé!
Theo Eva
Nhung phai biet ly do j ma 2 nguoi gian hon roi xay ra nhu vay,chu chuyen don gian co the bo qua duoc tat ca ma,chii can dung co bac va phan boi thoi
Bạn yêu rồi sẽ hiểu, nếu tình cảnh ko thay đổi biến tấu hợp lý thì 1 thời gian, dù yêu nhiều ntn thì cũng sẽ “chán” nhau, hoặc yêu nhau sau 1 tg thì những cảm giác mới yêu sẽ ko còn nữa, 2 ng đâm ra chán nhau, nếu vượt qua đc giai đoạn khó khăn này thì tc sẽ bền vững và hp hơn, nếu ko đc thì như bạn thấy đây: chia tay, ly hôn…
Nếu có lý do thì không ra câu chuyện như vậy, câu chuyện của bạn cũng là câu chuyện của rất nhiều gia đình.
Buồn qua ik…e cũg đag y thôi….im lặng hiện tại lm e khó chiu lắm
có cái gì đó không thật lắm. k phải tự nhiên mà chán, không phải tự nhiên mà cách xa, bài viết của tác giả mình đọc xong giống như bị mắc tóc không hiểu. nhưng cảm ơn tác giả đã viết bài này
khi đã kết hôn thì có nhiều hạt sạn nhỏ để làm cho chúng ta chán nhau. những lý do nhiều lúc nhỏ nhặt đến không ngờ, ko thể nói tự nhiên mà chán được. nhưng ko thể kể hết những lý do kêu chán. Mình từng như thê 1nay2 rồi nên mình hiểu, cũng mém ly hôn nhưng cũng vì thấy sai nên đã hợp lại.
chỉ những người phụ nữ mạnh mẽ mới hiểu được câu chuyện này là vô cùng thật, khi tự mình có thể làm tất cả,thì bỗng chốc một ngày nào đó,tình yêu sẽ bị quên lãng,vô thức mọi thứ trở nên đơ lạnh không còn cảm giác, nên ” khi một ngày ta chán nhau” ko fai vì hết yêu hay phản bội mà đơn giản chỉ là bỗng chốc quên lãng mất cảm giác yêu mà thôi. Hi vọng ai cũng sẽ vượt qua được giai đoạn đó và giữ được hạnh phúc của mình.
Chính em cũng đang như thế, vẫn cứ im lặng, vẫn cứ có 1 khoảng trống nào đó, mãi xoay vòng chưa thể giải quyết được.
Nếu vợ chồng mà không có con thì lấy gì để níu kéo đây..
Đôi vợ chồng này xử sự với nhau bằng người thôi. Từ xưa đến nay có ai định nghĩa được tình yêu đâu.
………….sợ có những lúc cả 2 ko chịu hiểu cho nhau…. sợ những lúc bất đồng….. sợ……… và nếu ko có những đứa trẻ… thì còn ai ..còn lý do gì để bên cạnh nhau…..
Toi cung thê.giơ chung toi kb cach giai quyêt nhu thê nao 1bên niu keo 1bên im lang kb nhu thê nao day
E đã khóc khi đọc bài viết này
E đã từng như z,đx từng viết giấy ly hôn
Và nhận ra mjk đã sai
đọc xong câu chuyện mà mình ước gì giờ này gia đình cũng hòa thuận như câu chuyện vừa rồi. mình cũng li thân đã 3 tháng này rồi mà giờ vợ mình vẫn ko tha thứ cho mình, dù li thân nhưng cô ấy vẫn ở trong nhà , cô ấy muốn li hôn nhưng mình cố nếu kéo để 2 đưa con mình có ba có mẹ có anh co em ,mà giờ mình chỉ biết im lặng ko nói được cô ấy nữa, con cái đều 1 tay mình lo miếng ăn ,áo quần ,học hành nhà cửa ,giờ mình ko biết làm sao đây
Trong cuoc doi co rat nhieu viec khong muon lam ma van phai lam do la Trach nhiem .
Trong cuoc doi co rat nhieu viec Muon lam ma van phai lam do la So Phan.
Rất hay và ý nghĩa tôi đã bật khóc khi đọc hết bài 🙁 rất cảm động
Hãy bỏ qua hết mọi chuyện vì tình yêu.vì gia đình của mình
.có những điều mà người khác làm mình tổn thương rất nhiều mình còn bỏ qua được thì những người thân yêu của mình cớ sao mình lại khắt khe chứ.hãy nói cho nhau nghe những gì mình đang nghĩ đó mới là điều cần thiết để hiểu nhau hơn.chúc bạn hạnh phúc nhé.
Mình đọc xong câu truyện này mình cũng bật khóc, vì hai vợ chồng mình đã ly thân một tháng nay rồi, phong ai người nây ngủ mình buồn lắm không biết tâm sự cùng ai,
Chỉ vì một chuyện nhỏ mà ông chồng mình xé cho to, lòng bảo thủ, chấp vặt , nhỏ nhen, ít kỷ của một thằng đàn ông minh không thể bỏ qua được, đã nhiều lần dù sai dù đúng mình đã xin lỗi và làm lành trước để bỏ qua cho nhau vì con vì cai, nhưng bây giờ thì không vì ông qqys quá xúc phạm mình lắm
Có một thời gian mình với ny không thể cười với nhau sau những cuộc cãi vã được nữa. Điều mà trước đây chỉ to tiếng vài phút sau là đã cười nhăn nhở. Đến khoảng ấy lại là sự im lặng, im lặng đến ngột thở. Chẳng ai có thể nói được với nhau lời tử tế. Tránh mặt nhau, ngay cả giấc ngủ cũng không muốn chạm. Chỉ cần nói với nhau một câu cũng đủ gây ra một cuộc khẩu chiến.
“Cuộc hôn nhân nào dù có tốt đẹp đến mấy cũng phải có đến trăm lần người trong cuộc muốn ly hôn, cũng phải đến vài chục lần muốn “giết chết” đối phương”? Hmmm… Vợ chồng mình chưa bao giờ muốn ly hôn. Chưa bao giờ muốn giết chết nhau. Làm nhau đau cũng không. Cãi nhau 3 ngày là quá dài. Chỉ nên giải quyết trong vòng 1-2 tiếng thôi. Sao cứ phải cãi nhau lâu và giận nhau dai làm gì nhỉ?
Cổ nhân có câu, lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
Người thế gian không ai không có lỗi lầm? Quang trọng là biết được lỗi của chính mình người khác không có lỗi, nếu nghĩ được như vậy thì sẽ không có bất cứ vấn đề gì. Khổng Tử có câu, nhân vô thập toàn, hể có ưu là có khuyết con người là như vậy đó. Thế gian này không có gì là tuyệt đối, phải trái đúng sai đều chẵng có, vấn đề là bản thân chúng ta có hiểu và nhìn thấu được hay không?
Duyên vk ck
Có yêu mới có cãi nhau.
Có cãi nhau xong lại càng yêu vk hơn
Vừa đọc mình vừa rướm nước mắt. mấy năm đầu vợ ck mình cũng hay sảy ra cãi vả lắm, ko hiểu hết về con người nhau, năm nay cũng bước sang năm t7 khi bước vào cuộc sống hôn nhân rồi. Đợt cuối năm vừa rồi cũng suýt ra tòa vì nhiều chuyện ko đáng có, tính ck gia trưởng, sống ích kỷ, vô tâm, nhưng dần cũng quen nên giờ có nói gì mình cũng bỏ ngoài tai. Mệt mỏi lắm các bạn ạ. Cuộc sống hôn nhân ko hề có màu hồng như mình nghĩ
hay quá nhỉ
Cái gì cũng giống như đồ thị hình sin. Xuống chán thì lại lên ,lên chán thì lại xuống.
Đạo văn
Cuộc sống không có gì mà màu hồng mãi mãi, và cuộc sống hôn nhân gia đình thì lại đúng. Ngày nay con người mải mê với cơm áo gạo tiền, và điều này khiến nhiều người, nhất là các gia đình trẻ quên mất rằng họ còn có một gia đình phải vun đắp. Tiếng việt chúng ta dùng từ “Xây Dựng Gia Đình” thật ý nghĩa biết bao. Xây dựng gia đình không phải chỉ là xây cái nhà to, tậu cái xe đẹp, mà là xây dựng một tổ ấm, tổ ấm ấy muốn luôn yên ấm, hạnh phúc thì nó phải được xây dựng từ nhiều yếu tố, và yếu tố quan trọng nhất đó là tình yêu và niềm tin cũng như trách nhiệm mà hai người dành cho nhau và cho con cái của mình. Khi tình yêu có lúc bị phai nhạt chút ít thì phải nhớ rằng vẫn còn trách nhiệm trong đó.
Khi cuộc hôn nhân được xây dưng trên tỉnh yêu chân chính với niềm tin và trách nhiệm cho nhau thì sẽ luôn vượt qua được giông bão của cuộc đời.
Chúc các gia đình trẻ luôn có đủ niềm tin-tình yêu-và trách nhiệm để luôn sống hp bên nhau.
CO KHI VI VK AY VI CK,UNG CO KHI VJ CHA ME VK HAY CHA ME CK VVVV NHIU VAN DE LAM KO PHAI AI CUNG VUOT QUA DC DAU
lấy nhau 3 năm vc tôi đã có 6 cái đơn , nhưng chưa có cái nào thành công ! 2 tháng nữa dự tính có cái thứ 7 nhé ! các chú gà vl!!
Minh đã đọc bài này nhiều lần rồi . lần nào đọc cũng rơi nước mắt .
vc mình cũng vừa mới ly thân gần 2 tháng nay đọc mà rơm rớm nước mắt thấy mỉnh ở trong đó gặp người ck ích kỷ hiếu thắng chỉ biết mình ko quan tâm cảm giác của vợ mình sai rât nhiều và đã tha thứ rất nhiều rồi cũng bệnh nào tật nấy nản lắm cuộc sống hôn nhân ko hề có màu hồng toàn thấy màu đen mệt mỏi lắm các bạn .
Đọc xong bài cũng nhìn thấy mình trong đó. Cũng đang thoi gian 2 vc giận giỗi. Cũng chẳng muốn động vào người nhau. Cái cảm giác bị tổn thương nó kinh khủng lắm.
OK. củng là một tâm sự có trong tâm trạng của một con người đương thời
Rất hay